![](https://static.wixstatic.com/media/edbf0d_d2d69602e4444ebb9237bbb056dba21d~mv2.jpg/v1/fill/w_980,h_551,al_c,q_85,usm_0.66_1.00_0.01,enc_auto/edbf0d_d2d69602e4444ebb9237bbb056dba21d~mv2.jpg)
Nhiều hội thánh Cơ Đốc thường tìm cách chứng thực cho đức tin của mình vào sự Phục Sinh bằng cách chỉ để ngôi mộ trống, sự bất lực của những kẻ thù chống Chúa Jesus trong việc trình diện thân xác Ngài, sự biến đổi của các môn đồ, và nhiều bằng chứng lịch sử và pháp y khác. Tuy nhiên, dù đã thành công trong việc chứng minh đức tin Cơ Đốc không phải là vô căn cứ hay mâu thuẫn với lịch sử, nhưng bằng chứng ấy không phải là cơ sở hay nền tảng của đức tin Cơ Đốc, chúng ta sẽ sớm bàn về những bằng chứng lịch sử để biện minh với người chưa tin. Nhưng trong phần này, chúng ta sẽ xem xét ba trong số năm điều về Đức Thánh Linh đã làm:
Đầu tiên, các sứ đồ đã không áp dụng hình thức biện giáo này trong lời chứng của họ. Họ không ra sức chứng minh sự Phục Sinh, mà chỉ loan báo về điều đó. Sự tự tin của họ không bắt nguồn từ những lập luận mạnh mẽ, mà phát xuất từ Phúc Âm cứu rỗi! Khái niệm này đã được trình bày rõ ràng bởi sứ đồ Phao-lô trong thư tín gửi hội thánh tại Cô-rinh-tô:
Thưa anh em, khi đến với anh em, tôi không dùng những lời cao siêu hay khôn ngoan để công bố sự mầu nhiệm của Đức Chúa Trời cho anh em. Vì ở giữa anh em, tôi đã quyết định không biết gì khác ngoài Đức Chúa Jesus Christ, và Đức Chúa Jesus Christ bị đóng đinh vào thập tự giá. Chính tôi đã ở giữa anh em trong sự yếu đuối, với lắm sợ hãi và run rẩy. Ngôn từ và sứ điệp của tôi không dựa vào những lời lẽ khôn khéo để thuyết phục, nhưng chính là sự thể hiện quyền năng của Thánh Linh; để đức tin của anh em không dựa trên sự khôn ngoan của loài người, mà trên quyền năng của Đức Chúa Trời.
Thứ hai, phần rất lớn những người đã cải sang Cơ Đốc giáo xuyên suốt lịch sử giáo hội, bao gồm những con người khôn ngoan nhất, không hề đến với đức tin thông qua việc nghiên cứu những bằng chứng lịch sử hay pháp y, song bởi việc bị khuất phục dưới những lời chứng của Phúc Âm.
Thứ ba, nếu đức tin chỉ được xây dựng trên nền tảng những bằng chứng lịch sử và pháp y về sự kiện Phục Sinh, chúng ta sẽ giải thích làm sao về vô số những tín hữu đã sống và chết vì cớ đức tin mình trong khi họ chẳng biết gì về những bằng chứng ấy? Làm sao chúng ta có thể giải thích về đức tin của những tín hữu Cơ Đốc thuộc những vùng lạc hậu vốn không biết đọc cũng như lập luận về sự Phục Sinh? Người ấy sẽ chịu đựng nhiều sự bắt bớ kinh khủng khiếp, thậm chí là tuận đạo, thay vì chối bỏ đi đức tin mà bản thân vốn không thể biện giải được về mặt lý lẽ. Với những sự thật này, chúng ta cần phải kết luận được rằng dù ích lợi về nhiều mặt, nhưng cần phải nhắc lại lần nữa rằng: những bằng chứng lịch sử và pháp lý không phải nền tảng cho đức tin vào sự Phục Sinh của chúng ta.